Thông thường, tư thế nghiêng bên phải là cần thết nhưng không bắt buột trong các bài tập Ken.
Trong khi các bài tập tay không, không cần thiết phải dùng tư thế nghiêng. Lý do thứ hai là vì khoảng cách ban đầu giữa hai đối thủ lớn hơn hai bước chân, khi họ cùng bước lên trước một bước thì kiếm của họ có thể tiếp xúc với nhau và thân họ cùng nghiêng về bên phải. Thực tế là những người thuận tay phải thuận lợi hơn trong xu hướng phòng thủ tự nhiên cho tim tim khỏi bị tấn công.
Có một câu nói cũ "vai phải là chìa khóa cho các bài tập Ken và vai trái là chìa khóa cho các bài tập tay không. Yêu cầu của thế đứng chung là chỉ cần đầu mũi kiếm vừa đủ chạm vào người đối phương. Giữ cho đầu mũi kiếm cao ngang cuống họng của mình, không cần phải hướng mũi Ken xỉa vào mắt hay yết hầu của đối tác.
Saito sensei đang hướng dẫn thế đứng ken-no-kamae-migi |
Nâng cao đầu mũi Ken |
Cặp mắt của bạn nên đặt phía sau vai phải đối tác. Mắt bạn không có nghĩa vụ là phải cố định vào một điểm xa hay gần nào đó, chỉ yêu cầu nó nắm bắt tổng thể.
Tổ sư giải thích như sau:
"Đừng nhìn thẳng vào mắt của đối thủ, bởi vì tâm trí của bạn có khuynh hướng bị cuốn hút vào đó. Đừng nhìn vào thanh kiếm của đối thủ, bời vì Ki của bạn sẽ bị chi phối bởi nó. Đừng nhìn chăm bẳm vào đối thủ, Ki của bạn sẽ bị đối thủ hấp thu. Bản chất thực thụ của võ thuật nằm trong sự tích tụ điện từ trường để hấp thu đối tác như một tổng thể. Một khi đã làm chủ được võ thuật, tất cả những gì tôi phải làm chỉ là đứng ở chỗ nào”.
Những giải thích ở trên chỉ cảnh giới cuối cùng mà một aikidoka đạt được, và nó nói rằng không hề có một tư thế công thức nào trong Aikido. Giai đoạn như vậy là vượt quá tầm với của một người mới bắt đầu tập luyện Aikido. Khởi đầu chúng ta nên đi từ bước bình thường nhất.
(Tư liệu bài viết này dựa theo cuốn Aikido, Basic Techniques của Morihiro Saito sensei)